Sau khi nói lời tạm biệt với Lý Vệ, chờ khi về tới nhà họ Tô thì đã là buổi chiều.
Cả ngày nay Tô Nhiên không đến tập đoàn.
Nếu Lâm Thiên Sinh không trở lại thì trong lòng cô sẽ luôn cảm thấy bất an.
“Mọi việc đã được giải quyết xong chưa?”
Nhìn thấy Lâm Thiên Sinh trở lại, lòng Tô Nhiên đã thả lỏng hơn rất nhiều.
Lâm Thiên Sinh nói: "Chỉ là chơi chút mà thôi, cũng không tính là chuyện to tát
Sau đó anh ngồi trên ghế sofa, lại nói: 'Ngày mai em gọi em gái về nhé, anh có chuyện muốn nói với cô ấy."
Tô Nhiên tò mò hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì thế?"
Lâm Thiên Sinh lấy lệnh bài của núi Côn Lôn đưa cho Tô Nhiên.
Tô Nhiên nhận được lệnh bài vàng kim, cô mang vẻ mặt khó hiểu cầm lấy xem thử.
Khi phát hiện một dòng chữ khắc dọc trên lệnh bài, Tô Nhiên không khỏi buột miệng nói: "Dành riêng cho thánh địa núi Nhật Bí Lôn?”
Lâm Thiên Sinh nghe thế, bất lực liếc cô một cái, sau đó châm chọc: “Là thánh địa núi Côn Lôn.”
"Nhật Bí Lôn cái gì, đều là thứ vớ vẩn gì thế"
"Này!" Lúc Tô Nhiên hiểu ra thì khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng chốc đỏ bừng, sau đó cô nói: "Thánh địa núi Côn Lôn?”
"Em chỉ nghe nói đến núi Côn Lôn, sao ở đây lại có thánh địa?”
Trên thực thế, đối với thế giới bên ngoài thì thánh địa núi Côn Lôn được bảo. mật tuyệt đối.
Hầu hết mọi người đều không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3416271/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.