Cuộc vui nào cũng phải có lúc tàn. Ai nấy đều buồn chán khi sắp phải xa nhau.
Các thành viên trong lớp chào tạm biệt rồi ra về. Ma xui quỷ khiến thế nào trời hôm nay lại mưa.
Mọi người nhanh chóng đi tới chỗ để xe để ra về, có người tự đi xe đến, có người lại được bác tài xế đưa đi đón về.
Vì lo sợ về muộn nên mọi người về sớm hơn dự định khiến cho bác Nhậm vẫn chưa đến đón Linh Lan, mà cô lại không có số điện thoại đành phải bắt taxi về.
Thấy không yên tâm cho lắm, Tử Ân và Tuấn Khang đến lại gần quan tâm hỏi han Linh Lan
- Tử Ân: Sao cậu còn đứng đây thế?
- Linh Lan: À tôi đang đợi xe đến đón
- Tử Ân: Hay để tớ lai cậu về nha!
- Linh Lan: Không cần đâu, nhà tôi cũng không xa lắm. Cậu vào dọn dẹp trông coi quán kia kìa. Bận lắm đấy
- Tử Ân: Có người dọn dẹp rồi mà, cậu đợi tớ một lát tớ đi lấy xe.
Hai người cứ đôi co đi đôi co lại, giằng nhau mãi nhìn mà cũng ngứa cả mắt.
Tuấn Khang không thể đứng nhìn mãi được liền lên tiếng
- Không cần cậu phải lo đâu, nhà của Linh Lan cũng tiện đường đến nhà tôi. Để tôi đưa Linh Lan về cho.
Linh Lan bất ngờ không kém, nay ra khỏi nhà bước chân trái hay sao mà nay đen thế. Ai cũng giành lấy để đưa mình về, xem ra sức hút của bổn cô nương vẫn còn cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-on-dung-lai-gan-toi/2856810/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.