Hôm nay là cuối tuần nên Linh Lan được ngủ nướng thoải mái, không cần ai phải gọi dậy.
Đang mơ một giấc mơ đẹp thì điện thoại trên giường reo mãi, không ngừng nghỉ. Linh Lan cố tình tắt đi rồi mà nó gọi mãi thôi. Bực mình đành phải nghe máy:
-'' Alo… ai thế?”
Đầu máy bên kia lặng im không nghe được câu trả lời nên cô định tắt máy thì một giọng nói quen quen cất lên:
-'' Là tôi đây''
Bất ngờ Linh Lan nói tiếp:
-'' Sao cậu có số của tôi?''
-'' Trước kia cậu lén lấy điện thoại của tôi rồi lưu số của cậu vào''
Thấy việc làm thất đức quá, Linh Lan nặn ra nụ cười thương hiệu, tỉnh hẳn luôn.
-'' Mà cậu gọi tôi có chuyện gì thế?''
Tuấn Khang ở đầu dây bên kia nói ngập ngừng như là chưa từng nói chuyện với con gái bao giờ:
-'' Tí tôi qua nhà cậu…. đón cậu đi chọn đồ làm quà tặng cho mẹ…. Cậu chuẩn bị nhanh chóng”
Nói xong rồi tắt máy luôn. Linh Lan chửi thề một câu rồi cũng phải ba chân bốn cẳng nhảy tót xuống giường vệ sinh cá nhân.
30’ sau Tuấn Khang đứng trước cổng của Linh Lan. Vừa kịp lúc Linh Lan cũng xuống nhà
-'' Con chào ba mẹ con ra ngoài đi chơi với bạn một tí''
-'' Ừ về sớm nha con''
-'' Vâng ạ''
Ra mở cổng, Tuấn Khang bị thu hút vẻ đẹp của Linh Lan. Hôm nay cô mặc chân váy chữ A màu đen phối hợp áo croptop màu be khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-on-dung-lai-gan-toi/2856809/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.