Chọn đồ xong xuôi rồi hai người đi về, vốn định đưa Linh Lan về nhà nhưng cậu nhanh chóng nảy ra ý tưởng:
-'' Này! Hay là cậu về nhà tôi dạy tôi móc len luôn”
-'' Cần gì phải gấp gáp như thế. Cậu cứ lên tra mạng trước rồi tôi kèm cậu thêm nha”
Lần đầu mở lời lại bị Linh Lan từ chối, thất vọng thật đấy.
Đi một lúc hai người cũng về tới nhà của Linh Lan, hôm nay mệt quá, nô đùa nhảy nhót tụt hết cả hơi. Không thèm mời Tuấn Khang vào nhà chơi nữa, đối với Linh Lan lúc này được ngủ là niềm hạnh phúc lớn nhất đối với mình rồi. Bỏ qua chuyện xuyên không đi đã, tận hưởng lúc giàu có này vậy….
-'' Cậu về cẩn thận nha. Hẹn mai gặp !“
-'' Ừ ''
-'' À quên nữa… cái áo này tôi giặt rồi hôm sau trả lại cho cậu sau nha''
-''Ừ''
-'' Xì… nói chuyện với tôi cậu sợ tốn nước bọt hay sao mà suốt ngày chỉ biết Ừ thôi thế. Đồ kiệm lời''
Linh Lan chỉ trích Tuấn Khang xong sau đó chảy thẳng tót vào trong nhà luôn.
Tuấn Khang còn chưa kịp trả treo đã thấy mất tăm mất tích luôn rồi.
————————
Sáng thứ hai, bắt đầu một tuần học mới. Kể ra xuyên không sang đây Linh Lan cũng không thể tránh khỏi việc học hành được. Mà lại đúng vào lớp không chuyên nữa, không biết thi thố như thế nào đây.
Vì là lớp 12 nên ai cũng chăm chỉ học hành, không để vụt mất cơ hội vào các trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-on-dung-lai-gan-toi/2856807/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.