Linh Lan ngập ngừng nói lại ngay:
-'' Thích gì mà thích, không may trượt chân thôi mà, có ảnh hưởng tới cái gì đâu”
Tuấn Khang cười nhếch mép nói tiếp:
-'' Sai rồi mà còn không biết hối cải”
-'' À thật lòng xin lỗi bạn Trương Tuấn Khang nha… Được chưa”
Chẳng muốn đôi co nữa, Tuấn Khang liền lặng im rồi lắc đầu vài cái.
Linh Lan đánh giá trong lòng, “thái độ này là gì chứ, người gì đâu mà khó ưa. Sao mình có thể viết ra được cái tên này hay vậy ta, hazz quay về được phải sửa lại mới được”
Tuấn Khang ngờ vực thắc mắc cái suy nghĩ vớ vẩn của Linh Lan, liền nắm lấy tay Linh Lan giật về phía mình hỏi một câu không đầu không đuôi
-'' Cậu quay về đâu…. Sửa cái gì? “
Linh Lan cũng bất ngờ không kém, sao tự nhiên hỏi kỳ vậy, chẳng lẽ cậu ta biết rồi sao. Sợ quá đi
Thấy cô mải suy nghĩ, Tuấn Khang cũng đành lấy cớ giải thích ngượng ngùng
-'' Tôi chỉ hỏi tí cậu về nhà hay là đi đâu thôi”
Cả hai mất rất nhiều thời gian vào việc này mà quên mất đi Chu Y Y vẫn còn đang đứng ở kia.
Linh Lan nắm lấy vạt áo của Tuấn Khang chỉ trỏ ra kia rồi nói “ Tuấn Khang nhìn kìa, Chu Y Y đang bị bắt nạt, cậu ra mà bảo vệ cho bạn đi. Nhanh lên”
Tuấn Khang ánh mắt ngờ vực hỏi lại
- Sao cứ năm lần bảy lượt gán ghép tôi với Chu Y Y vậy. Cậu ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-on-dung-lai-gan-toi/2856812/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.