Biên tập: Tiểu Vô Lại
Sau khi nói xong tin tức mới nghe được từ miệng người khác, Trương Ngọc Hằng lau đi nước mưa trên mặt, từ trong túi áo lấy ra một cái túi trữ vật, mỉm cười có chút áy náy, “Buổi trưa đi quá vội vàng, quên mất không đưa, đây là tiền tiêu hàng tháng một năm qua của ngươi, Thanh Nghiêm quản sự đặc biệt phê chuẩn ta mang tới. Đã bị ướt, thế nhưng trong túi cũng không bị nước vào, vẫn còn khô.”
“Đa tạ.” Thẩm Trì liếc nhìn cái túi đựng đồ đơn giản kia, đưa tay tiếp nhận, nói với thiếu niên cao lớn còn đang cười ngây ngô, “Đi theo ta.”
Trương Ngọc Hằng so với Thẩm Trì cao hơn ước chừng hai cái đầu, bước chân hiển nhiên cũng lớn hơn so với Thẩm Trì, mà trong mắt y Thẩm Trì đi cũng không tính là nhanh, nhưng bây giờ chính y là Luyện khí kỳ tầng bốn đi theo phía sau Thẩm Trì lại có chút mệt mỏi, ban đầu y còn cảm thấy là ảo giác của mình, nhưng rất nhanh y liền phát hiện không đúng, bất luận y bước nhanh hơn bao nhiêu, cuối cùng vẫn cách Thẩm Trì trước mặt mấy bước, hơn nữa Thẩm Trì bước đi cũng quá ung dung.
Phát hiện này khiến cho Trương Ngọc Hằng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, lúc đầu y kết giao với Thẩm Trì, ngoại trừ diện mạo đối phương đẹp, hành động làm người ta kính nể, cũng mang theo vài phần đồng tình, tuy y không phải quá hiểu rõ về băng hỏa linh căn, thế nhưng mấy chữ phế linh căn này lại như sấm bên tai.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhan-vat-phan-dien-cung-phai-noi-tieng-khap-tu-chan-gioi/1456493/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.