Biên tập: Tiểu Vô Lại
Rống lên vài tiếng ở ngoài cửa cũng không được đáp lại, Vân Dương tỏ ra hơi nghi ngờ một chút, ban nãy y cố ý chờ Trương Ngọc Hằng rời đi mới xuất hiện, tiểu tử kia hẳn phải chưa ra khỏi cửa, sao hơn nửa ngày còn không đáp lời.
Chẳng lẽ là khinh thường y?
Nghĩ thế, khuôn mặt vốn không dễ nhìn của Vân Dương nhất thời đen lại, ngay lập tức tiến lên mấy bước, không thèm đoái hoài làm bộ nữa, giơ chân lên đạp vào cửa!
Vậy mà lúc này cánh cửa vốn đang đóng chặt đột nhiên mở ra từ bên trong, lực đạo vừa phóng ra ngoài thoáng chốc vô lực, thân thể Vân Dương chợt nghiêng ngả, lảo đảo một cái đụng rầm vào trên khung cửa.
Mà khung cửa được cho là kiên cố kết hợp với cánh cửa đồng thời đập vào trên mặt tường bằng gỗ phía sau, vang lên tiếng ầm ầm thật lớn.
Ngay từ lúc mở cửa, Thẩm Trì liền lui về phía sau mấy bước, đợi sau khi Vân Dương ổn định thân mình, khuôn mặt hắn hiện lên vẻ nghi ngờ, mới hỏi: “Ngươi có chuyện gì?”
Thấy được Thẩm Trì, vẻ mặt không kiềm chế nổi cơn giận của Vân Dương thoáng chốc cứng đờ, những lời ra đến khóe miệng nhất thời nghẹn lại trong cổ họng, một lát sau mới lần nữa giận tím mặt nói: “Ngươi chính là Thẩm Trì? Ta là đại ca Lục Nhận, đạo hiệu Vân Dương.”
“Lục Nhận?” Thẩm Trì suy nghĩ một lát, cũng không hề có ấn tượng gì về cái tên này, nhìn đại hán trước mặt hỏi: “Y là ai vậy?”
Hiển nhiên không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhan-vat-phan-dien-cung-phai-noi-tieng-khap-tu-chan-gioi/1456494/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.