*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Tiểu Vô Lại
Giọng nói Minh Lệ bỗng nhiên vang lên, khiến cho giảng học đường vốn còn có chút âm thanh thoáng chốc nghe được cả tiếng kim rơi, chúng đệ tử cũng không dám thở mạnh một tiếng.
Chỉ chốc lát, một thân hình cao lớn xuất hiện trong phạm vi tầm mắt mọi người.
Minh Lệ vẫn luôn mặc một kiểu bạch y, toàn thân thanh lãnh, những nơi y đi qua đều lặng ngắt như tờ.
Lục Nhận đứng ở sau lưng mọi người sắc mặt cực kỳ khó coi, y làm sao cũng không nghĩ ra dĩ nhiên gặp phải Minh Lệ trưởng lão ở Xích Nhạn phong, xem ra dường như là vội tới làm chỗ dựa cho Thẩm Trì.
Đợi Minh Lệ tới gần, đám đệ tử ngoại môn đồng thời hành lễ nói: “Bái kiến Minh Lệ trưởng lão!” hành lễ xong liền nhao nhao lui qua hai bên, lộ ra Thẩm Trì ở giữa.
Minh Lệ cũng không thèm liếc mắt nhìn đến Lục Nhận, trực tiếp dừng ở trước mặt Thẩm Trì, thấy quần áo vừa vặn trên người hắn, trong mắt xẹt qua một tia hài lòng.
“Bái kiến Minh Lệ trưởng lão.” Thấy rõ Minh Lệ tới gần, Thẩm Trì dừng một chút, mặc dù gần như đã xác nhận thân phận Minh Lệ, nhưng hắn cũng không lập tức đổi cách xưng hô.
Cũng không phải oán giận đối phương kiếp trước vứt bỏ hắn, ngược lại, bất kể là kiếp trước hay kiếp này, đối phương cũng coi là ân nhân của hắn, kiếp trước nếu như không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhan-vat-phan-dien-cung-phai-noi-tieng-khap-tu-chan-gioi/1456492/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.