*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Tiểu Vô Lại
Thẩm Trì tùy ý lấy ra một bộ y phục nhỏ nhất mặc lên người, tầm nhìn rơi vào độ dài vừa vặn trên tay áo, hắn vô thức đưa ống tay áo lên tìm kiếm, ánh mắt chợt ngưng lại một hồi.
Chỉ thấy ở vị trí ống tay áo dùng sợi tơ cùng màu với vải vóc thêu lên một loạt ám văn nho nhỏ, thoạt nhìn giống như chữ viết, Thẩm Trì cũng không biết nó có ý nghĩa gì, nhưng hắn vô cùng khắc sâu ấn tượng đối với chữ viết này.
Kiếp trước hắn từng vô tình thấy qua vị trí đồng dạng trên quần áo của sư tôn hắn mặc… Cũng có hình vẽ này.
Minh Lệ chính là sư tôn, Thẩm Trì lại một lần nữa xác nhận.
Nhưng cảm giác quen thuộc Thẩm Vô Hoặc đem lại cho hắn làm thế nào cũng không gạt đi được.
Giảng học đường, các đệ tử ngoại môn ngồi ngay ngắn vây quanh đệm hương bồ chủ vị, chờ đợi đến giờ nghe bài giảng cuối cùng.
Kể từ lúc giảng học đường bắt đầu, Trương Ngọc Hằng liền ngậm chặt miệng, chống nửa người nhìn ra ngoài cửa, mắt thấy giờ mùi sắp tới, giữa hai lông mày càng thêm vô cùng sốt ruột.
Tư chất Trương Ngọc Hằng mặc dù không tính là tốt nhất, nhưng rất biết làm người, tính tình cởi mở, rất được các đệ tử ngoại môn hoan nghênh, thấy y trông mòn con mắt nhìn chằm chằm phía cửa, có người không khỏi trêu ghẹo nói: “Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nhan-vat-phan-dien-cung-phai-noi-tieng-khap-tu-chan-gioi/1456491/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.