Tiêu Giác chạy ra đường hít sâu vài hơi mới miễn cưỡng áp chế được dục vọng trong lòng xuống, thở phì phò đón một chiếc xe. Tiêu Giác không biết Bạch Tuyết dùng thuốc gì với mình, nhưng sự khó chịu trong người này cần phải được tiết ra.
Kêu tài xế đưa đến quán rượu trên ngã tư đường số 4, Tiêu Giác ném tiền rồi chạy vào. Một năm qua, thi thoảng Tiêu Giác sẽ đến đây, chủ quán là người Trung Quốc, tên là Long Cường, người đến chơi chủ yếu cũng là người Trung cả, đều là những kẻ tha hương cảm thấy cô đơn nên đêm đêm chạy đi tìm người an ủi. Tiêu Giác có giao tình với chủ quán, hiện tại nhờ anh ta giúp cũng không khó.
Tiêu Giác vừa vào đã hỏi tay pha rượu: "Ông chủ của anh đâu?" "Ông chủ á, ở phía sau, anh Tiêu tìm ông chủ có việc gì thế?" Tiêu Giác căn bản không có kiên nhẫn nói chuyện với ai, anh vội la lên: "Tôi lên lầu trước, anh kêu anh ta tìm một cô sạch sẽ lên đó, đừng hỏi nhiều như vậy, biết không?"
Pha rượu thấy Tiêu Giác nghẹn đến độ mặt đỏ bừng, làm việc ở đây đã lâu, anh ta đương nhiên hiểu Tiêu Giác đang bị làm sao, nghĩ đến hẳn không nên để người khác biết. Tiêu Giác chính là bạn của ông chủ, anh ta không dám chậm chễ, quay đầu tìm Long Cường.
Tiêu Giác vừa vào phòng thì đi tắm nước lạnh ngay, ai ngờ càng hứng khởi hơn, Tiêu Giác cuối cùng chịu đựng xúc động cuốn khăn tắm quanh hông rồi gục xuống giường. Vươn tay tự làm cho mình, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-lai-tu-dau/10323/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.