Tôi có hơi sốt, đáng chết, chắc chắn là do hôm qua làm quá mức trong nhà kính trồng hoa rồi. Sau khi về nhà, tắm rửa xong thì uống một viên thuốc rồi ngã xuống giường ngủ một giấc. Ngủ đến là thoải mái, lần thứ hai tỉnh lại đã là sáng sớm cách ngày, nhưng tôi lại bị giật mình tỉnh lại. Đúng là gặp quỷ, tôi thế nhưng lại mơ thấy cảnh Tiêu Giác bị người đánh gãy chân trong một ngõ nhỏ, tôi liều mạng gọi tên em ấy, nhưng em ấy chẳng có phản ứng gì, sau đó tôi tỉnh.
Đây thật sự không phải giấc mơ tốt, trời thương xót, tôi hiện tại nói nặng với em ấy một câu cũng thấy đau lòng ấy chứ, cơ mà may rằng, đó chỉ là một giấc mơ. Tôi còn định đợi lát nữa sẽ chạy đi tìm Tiêu Giác, sau đó ở cùng em ấy mấy ngày, không phải nói cũng là do tôi thấy giấc mơ nọ chân thật quá, ngộ nhỡ chân Tiêu Giác xảy ra chuyện gì thật, tôi sẽ hối hận chết! Không đợi tôi nghĩ xong, cửa phòng tôi đã mở ra.
Nhìn cái vẻ nổi giận đùng đùng của Tô Diệp, tôi thật ra rất khinh thường, ngồi xuống tự rót cho mình một cốc nước rồi hỏi: "Làm sao?" Tô Diệp bấy giờ cả giận hỏi: "Làm sao? Mày còn mặt mũi hỏi tao, mày ở bên ngoài mày làm chuyện gì thì tự mày biết, tao còn tưởng mày có tiền đồ, cuối cùng lại làm ra cái trò này, mày cũng không ngại dọa người nhỉ!"
Nhìn Tô Diệp vứt đến trước mặt một chồng ảnh chụp, tâm tình tôi tốt nên cầm lên xem, hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-lai-tu-dau/10324/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.