Chỉ chốc lát sau, trong biển hồng phấn sắp khiến đội trưởng hình sự chết đuối, chú chợt nghe thấy một âm thanh tự nhiên quen thuộc.
"Chú Lệ, cháu về rồi." Giọng của Úc Bạch từ xa truyền tới, càng lúc càng gần,"Bước tiếp theo chúng ta phải làm gì? Có nên bàn bạc một chút không?"
Kiều Kim Mỹ đang huyên thuyên không ngừng lập tức quay đầu nhìn lại, liền thuận nước đẩy thuyền mà chiếm quyền chủ động: "Lại đây, lại đây, cùng bàn bạc đi, ngồi đây nè, tôi vừa hỏi đội trưởng Lệ đấy, trong cái phim hoạt hình đó rốt cuộc có tình tiết gì vậy?"
Lệ Nam Kiêu liền thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt đầy vui mừng nhìn về phía Úc Bạch đang đi vào trong nhà.
Xem ra đúng là ở trong nhà lâu quá nên ra ngoài hít thở không khí một chút.
Cũng phải, với tính cách của Tiểu Bạch, sao có thể trốn đi một mình được chứ-
Cho đến khi chú thấy làn hơi trắng như nước sôi lặng lẽ bốc lên trên đỉnh đầu Úc Bạch.
Là cái bình nước sôi có tai đỏ vì ngượng ngùng.
Lại nhìn thấy phi nhân loại bên cạnh lặng lẽ không nói, gương mặt dường như phảng phất ý cười lạnh nhạt.
...
Được rồi.
Vậy tức là vừa nãy đúng là trốn đi thật.
Giờ thì để trốn tránh chuyện khác nên lại quay về.
Cảm xúc vui mừng của Lệ Nam Kiêu lập tức dừng lại.
Ba đường đen thẳng đứng cạn lời lướt nhanh qua trán chú.
Trong căn phòng có phần tối mờ, người đàn ông trung niên mặc cảnh phục trầm mặc một lúc, rồi khẽ lắc đầu cười.
Ngay bên cạnh lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065478/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.