“...Đúng vậy, nguyên tác chỉ vẽ đến đoạn phe cấp tiến dồn ép dữ dội, hoàng tử không nhịn nổi nữa, khung hình cuối là hắn tức giận lật bàn, ấn tượng của cháu rất sâu, đại khái là như thế.”
Trong tiệm bánh bao, cuối cùng Úc Bạch cũng kể xong toàn bộ ký ức về bộ hoạt hình thở phào nhẹ nhõm, nâng ly nước uống một ngụm làm ẩm cổ họng giữa âm thanh lạo xạo của bút mực.
Theo lời kể của cậu, người đàn ông trung niên mặc cảnh phục bên cạnh mặt mày nghiêm túc ghi chép mấy trang liền, thi thoảng còn đặt câu hỏi, tiếng lật trang giấy loạt soạt vang lên.
Cảm giác quen thuộc.
Giống hệt như những lần trước đây cậu làm biên bản vậy.
Nói đi cũng phải nói lại, cậu chính là người có số lần làm biên bản nhiều nhất ở thành phố Quần Tinh này.
Tất nhiên, trước giờ mỗi lần làm biên bản đều không phải vì cậu phạm tội.
...Hy vọng sau này cũng vậy.
Úc Bạch đã quá thành thạo việc này vô thức nói: “Có thể còn vài chi tiết bị sót, nhưng cháu nhất thời chưa nhớ ra. Nếu chợt nghĩ ra, cháu sẽ liên hệ với chú.”
Lệ Nam Kiêu đang kiểm tra lại bản ghi chép cũng theo phản xạ đáp: “Được, nếu có tình huống mới lập tức liên hệ với chú. Cảm ơn hôm nay cháu đã phối hợp.”
Cả hai còn chưa nhận ra có điều gì lạ, thì Kiều Kim Mỹ nãy giờ lặng lẽ quan sát đã ngẩn ra.
“Mọi người đang làm cái gì vậy?” Cô bật cười, “Như là cảnh sát thẩm vấn phạm nhân ấy?”
“...” Lệ Nam Kiêu lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065479/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.