Edit: Đổi từ bà chủ sang cô chủ nha, tui cũng sẽ đi sửa mấy chương trước. Do vừa edit vừa đọc ý nên không dò xưng hô được ~~ Buổi trưa đầu hạ thời tiết dễ chịu, nhưng sau lưng Úc Bạch lại là từng đợt gió thu hiu hắt. Kèm theo đó là những đường vạch màu đen u ám và vặn vẹo, nỗi u sầu có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Những hiệu ứng hoạt hình này sống động cụ thể đến bất ngờ, mô tả cảm xúc một cách tinh tế và chính xác. Các họa sĩ đã tạo ra hoặc khái quát chúng đưa vào các tác phẩm tranh vẽ, để tăng cường biểu đạt đủ mọi trạng thái cảm xúc. Dùng nhiều thành quen, lâu dần trở thành một phản xạ văn hóa — rất dễ nhận biết. Giống như nhắc đến “ngôi sao”, trong đầu mọi người lập tức bật ra hình ảnh một ngôi sao năm cánh màu vàng kim. Cô chủ nhìn những đường vạch đen thê lương sau lưng Úc Bạch, mơ màng “ồ” một tiếng:“Ngạc nhiên thì ngạc nhiên đi, sao còn u sầu nữa?” Cô vội quay sang hỏi đồng chí cảnh sát đã cùng cô tám chuyện suốt cả tiếng đồng hồ, xem như là người quen hơn chút:“Ê ê ê, thế là sao vậy?” Đầu Lệ Nam Kiêu vẫn còn đầy những vụ án mạng rối rắm, mệt mỏi day thái dương, ngàn lời không nói được một câu, chỉ có thể hóa thành một tiếng thở dài:“…Haiz…” Người chú cảnh sát vốn luôn trầm ổn điềm tĩnh, sau lưng giờ đây cũng thấp thoáng những vạch đen. Đừng nói Tiểu Bạch, đến cả chú cũng đang rất u sầu. …Cô chủ này mà
____
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hang-xom-cung-than-cung-than-vi-lan/5065477/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.