Nhìn thấy Dụ Văn Kỳ tới rồi! Giản Tùy Tâm ba chân bốn cẳng nhắm mắt chạy ra ngoài, chưa kịp rời khỏi tầm mắt nam nhân, phía sau đã truyền đến âm thanh trầm thấp.
"Tiểu Giản ---"
Tiểu hài nhi dừng bước, chết trân tại chỗ, dù lòng không muốn, cũng chỉ có thể xoay người, bước từng bước di chuyển đến trước mặt nam nhân.
So với Dụ Văn Kỳ, nhìn bề ngoài Chu Hoà Xuân có vẻ hiền từ hơn nhiều, thấy tiểu cô nương khó chịu như vậy, cho rằng nàng sợ người lạ, vẫn mỉm cười thân thiện.
"Chính là tiểu hài này?" Chu Hoà Xuân đưa tầm mắt quét qua người Giản Tùy Tâm, trong con ngươi hiện lên ý vị khen ngợi, "Không tệ, quả giống như lời đồn."
Dụ Văn Kỳ nghe vậy, càng tán thành gật gật đầu, gương mặt xưa nay nghiêm túc lộ ra vẻ tươi cười, trong ánh mắt còn mang theo tự hào.
Giản Tùy Tâm nghe những lời này không có nửa phần cảm giác hài lòng, ngược lại ngực trái như có tảng đá đè lên.
Ai cũng nhìn ra nàng thân mang Kỳ Lân, khen nàng thiên tư tuyệt diệu, nhưng chưa từng nghĩ tới tấm thân thể này căn bản không cách nào tu luyện, dù cho là bản thân nàng, thời khắc này không nhịn được mà cười lạnh, nếu những người này biết nàng đến hấp thụ đạo khí đơn giản cũng không thể, vẻ mặt nhất định rất đặc sắc.
Nghĩ đến nữ nhân kia cũng không biết việc này, bằng không chắc chắc không đối xử tốt với nàng như vậy, quan tâm chăm sóc, dù sao, làm gì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dai-ma-dau-bien-thanh-tieu-kha-ai/2572048/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.