Thư phòng Dụ gia, hai nam nhân ngồi đối diện vẻ mặt nghiêm túc, tựa hồ đang thương thảo vấn đề quan trọng, ngay thời khắc mấu chốt lại nghe từ phòng khách truyền đến một trận âm thanh huyên náo.
Dụ Văn Tê muốn ra ngoài xem đã thấy nương tử đẩy cửa bước vào.
"Bên ngoài có chuyện gì? Sao lại ồn ào như vậy?"
"Tư Dực trở về!" Phùng kha tiến vào thư phòng kéo kéo cánh tay tướng công, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Dụ Văn Tê hành lễ, ý cười trên mặt không thể che dấu. "Đại ca, Tư Dực trở về, ngài nhanh theo chúng ta ra ngoài."
Ba năm trước Dụ Tư Dực đột ngột nói xuống núi tu luyện, lời từ biệt chưa từng nói với Dụ Văn Kỳ, tính ra cũng đã năm năm hai cha con hắn chưa gặp mặt, nghĩ đến đây trong lòng hắn cảm xúc ngổn ngang, vội gật gật đầu đi về phía đôi phu phụ, ba người đi tới phòng khách.
Thân là gia chủ Dụ gia, từ trước đến giờ Dụ Văn Kỳ luôn cao cao tại thượng, toàn thân tỏa ra khí thế uy nghiêm, Dụ Văn Tê và hắn tướng mạo bảy, tám phần giống nhau, tuy vậy chung quy nhìn Nhị gia lại có chút dễ gần hơn.
Dụ Tư Dực lệnh cho hạ nhân lui xuống, đại sảnh rộng lớn này chỉ còn nàng và Giản Tùy Tâm.
Mặc dù trong một ngày Kim Hoàng có thể di chuyển không dưới ngàn dặm, từ Khai Dương thôn bay đến Dụ gia cũng mất ròng rã mười ngày, đường xa vất vả không nói, nửa đường tiểu hài còn phát sốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dai-ma-dau-bien-thanh-tieu-kha-ai/2572026/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.