Trình Chí Viễn đứng yên đó. Chuyện đã vỡ lở ra như vậy, hắn cũng chẳng thèm biện hộ làm gì.
Ông Trình tức giận ném luôn chỗ hồ sơ xuống sàn nhà cố ý vừa tầm mắt của hắn, ông gằn giọng hỏi.
- "Chuyện tốt đẹp con làm đấy, còn gì để giải thích không?"
- "Con không có gì giải thích thưa bố. Trước kia ở Pháp, con và Lục Tử Anh đã quen nhau, chẳng những thế bọn con còn có một đứa con gái."
Trình Chí Viễn ngẩn đầu nhìn ông Trình, gương mặt không một chút sợ hãi, đáp.
Bà Trình sốt ruột nhìn hắn, lòng bà như lửa đốt khi không biết dùng cách gì để có thể bảo vệ hắn.
Trình Chí Kiên xưa nay rất ghét bị lừa dối, lần này xem ra hắn khó mà qua được kiếp nạn này.
- "Bà nghe thấy gì không? Nó vẫn rất tự hào đấy, không thấy một chút sai trái."
Bà Trình cố gắng khuyên nhủ, nói vài lời tốt đẹp cho hắn.
- "Ông à, Chí Viễn nó cũng thay đổi rất nhiều rồi, ông không thấy nó đang dần sống có trách nhiệm hơn hay sao?"
- "Bà im đi!"
Trình Chí Kiên quát.
- "Ba, ba bình tĩnh đi ạ."
Trình Thanh Phong vội vã lên tiếng nói đỡ cho bà Trình, nhưng xui xẻo lại bị ông mắng cho một trận.
- "Kể cả con nữa, Thanh Phong. Con cũng hùa theo hai mẹ con nó giấu ba, uổng công ba tin tưởng con."
- "Không phải đâu ba, con cũng chỉ vì mới biết đây mà thôi."
Giọng nói của Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-tuoi-20/2828078/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.