Nghe được ý định quay trở lại Pháp của Trình Chí Viễn, cô có chút bất ngờ nhìn về phía hắn. Nhưng chung quy vẫn là có phần không nỡ.
-"Anh quyết định rồi sao?"
Cô khẽ hỏi.
Trình Chí Viễn chăm chú nhìn cô, ánh mắt của hắn chứa đựng biết bao nhiêu là tiếc nuối. Phải rất khó khăn, hắn mới có thể đưa ra quyết định như vậy.
-"Ừ. Vì khi anh đi rồi, mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn. Em và Eri cũng sẽ có một cuộc sống mới."
Hắn cố gắng nặn ra nụ cười gượng gạo, đáp.
-"Sao vậy? Em nhìn anh như vậy là sao? Đừng khiến anh nghĩ rằng em thật sự không muốn để anh đi đấy nhé!"
Lục Tử Anh vẫn nhìn hắn không một câu hồi đáp. Nhìn người đàn ông trước đây chỉ biết hòa mình vào những cuộc chơi, giờ đây đã trưởng thành và chính chấn hơn, nước da trắng trẻo khi đó đã bị cái nắng ở công trường đốt cháy, gầy đi hẳn, nhìn thấy hắn như vậy, cổ họng của cô có chút nghẹn ngào.
Cô cũng thừa nhận rằng, kể từ khi có Eri, hắn thật sự đã thay đổi rất nhiều, ra dáng một người bố hơn, biết chăm lo cho con gái.
Thấy ánh mắt ửng đỏ của Lục Tử Anh, hắn mỉm cười lập tức xoay mặt đi nơi khác. Hắn muốn quyết định này của mình ngược lại đổi được niềm vui cho cô chứ không phải là vẻ mặt buồn bã ảm đạm như này.
-"Tử Anh, là anh không tốt. Là anh lúc nào cũng khiến em buồn, khiến em không vui, thậm chí gây cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-bo-tuoi-20/2828076/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.