Lần này nữ nhân kia nói hơi nhiều, nói hết cái này tới cái khác nhưng giọng cực kỳ dịu dàng, giọng không êm tại nhưng lại khiến người nghe cảm thấy rất dễ chịu. Sau đó bà kéo tay nhỏ của Cố Khuynh Tâm, đeo trang sức cho nàng.
Từ những gì nữ nhân này nói, Cố Khuynh Tâm biết được một vài thông tin. Mẫu thân của công chúa này bị oan gì đó làm liên lụy tới công chúa nên nàng chỉ có thể ở trong thôn làng nhỏ này. Bây giờ oan ức được rửa sạch, Hoàng đế mới cho người đến đón về. Hơn nữa lúc nhỏ nàng đã rất được Hoàng đế sủng ái, như thế cũng tốt, chờ sau này nàng hồi cung có thể lợi dụng điểm này, cố gắng giành được sự sủng ái của Hoàng đế.
Sống lại cuộc đời mới, nàng có suy nghĩ vô cùng rõ ràng và một cái đầu thông minh, chắc chắn có thể giành được sự yêu thương chiều chuộng Hoàng đế. Chờ nàng trở thành công chúa được sủng ái nhất, có quyền thế của mình rồi, nhất định phải báo thù những người ở nước Bạch Kim kia!
Từ đầu đến cuối chỉ có một mình nữ nhân kia nói, có lẽ vì quá phấn khởi và xúc động nên bà nói đến nỗi không hề nhận ra Cố Khuynh Tâm không nói câu nào.
“Đây, Công chúa xem cây trâm ngọc này có đẹp không?” Người kia cầm một cây trâm ngọc có kiểu dáng đơn giản giơ trước mặt Cố Khuynh Tâm. Cố Khuynh Tầm nhìn cây trâm ngọc kia, nó hoàn toàn không thể sánh được với thứ nàng từng thấy trong cung đình ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-tro-thanh-phu-nhan-tuong-quan/3478185/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.