Nữ tử cong môi nở nụ cười hài lòng, nụ cười thuần tuý đến nỗi các cung nữ đứng ở bên cạnh đều ngây người, nhưng nếu như bọn họ biết bức hoạ này
được làm bằng gì, không biết còn có thể si mê nụ cười của nữ tử này nữa không.
“Người đâu, bày sẵn bút mực!”
“Vâng.”
Đứng trước bàn trà, nữ tử phất tay áo, vẫy nước mực lên tấm họa bì kia, không lâu sau, kỹ nghệ cao siêu bắt đầu hiện ra, trên tấm hoạ bì vốn trống rỗng dần xuất hiện một bức tranh Đan Thanh. Núi xanh xa xa, nước biếc soi bóng, quả là một bức thủy mặc tuyệt đẹp.
“Bức tranh này có đẹp không?” Nữ tử đặt bút vẽ trong tay xuống, nhìn sang đám cung nữ.
“Thiên hạ này có ai không biết tài vẽ tranh Đan Thanh của nương nương là tuyệt nhất nước Bạch Kim, không ai có thể xuất sắc hơn được.”
“Bức hoạ của nương nương như có sức sống, sinh động như thật vậy!”
Những lời ca ngợi không dứt bên tai, dù có thật lòng hay không thì nữ tử nghe xong cũng thấy rất thoải mái.
“Người đầu, dán nó lên cho ta, đặt ở nơi dễ nhìn thấy nhất ấy.”
“Vâng.”
Đông cung Thái tử, tẩm điện của Thái tử.
“Trắc phi nương nương đưa tới thật sao?” Nam tử ngồi ở chỗ cao nhất hỏi, cẩm bào màu vàng sáng, bên trên thêu bốn vuốt Kim Long trông rất oai, thể hiện địa vị tôn quý của hắn ta.
Hiện giờ nước Bạch Kim đã đổi Hoàng đế, Thừa tướng kế thừa hoàng vị, vậy đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-tro-thanh-phu-nhan-tuong-quan/3478182/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.