Đấy vốn là hình phạt xấu xa và độc ác nhất, không được phép sử dụng trước công đường. Nhưng bên trên có yêu cầu đặc biệt thì đương nhiên vẫn sẽ có người dùng, không phải ư?
T
“A...”
“A...”
“A...”
Cổ họng khàn đặc, nước mắt chảy khô, đêm đó trong thiên lao chỉ còn lại tiếng gọi thê lương như ma nữ khóc gào, kinh hãi đến mức những người dù đã làm nhiều việc ác trong thiên lao, mặt không đổi sắc cũng phải rùng mình gặp ác mộng liên tục.
Chân trời hoàng hôn đỏ như máu, lại ba ngày nữa trôi qua.
Phòng trong cùng của thiên lao đang giam giữ một nữ phạm nhân.
Trong ba ngày qua, đây là người kêu gào thảm thiết và thống khổ nhất, chỉ thấy quần áo nàng xộc xệch, thân thể lấm lem máu me, trên mặt đã không nhìn rõ tướng mạo vốn có, khóe miệng còn có vết máu đọng lại, tóc như ổ gà, hai mắt nhắm nghiền, miệng chỉ có khí vào chứ không có khí ra.
Không biết chỗ ướt trên mặt đất là máu hay nước, dính nhớp trông mà thấy rợn người.
“Lão đại, chắc nữ nhân này không qua nổi đêm nay đâu nhỉ.”
Một tên cai ngục nói, trong tay hắn đang cầm một cái khay nhỏ, trên khay có rất nhiều chai lọ.
“Hừ, chuyện này còn cần người nói nữa à, người có mắt đều nhìn ra được, hiểu chưa?” Tên cầm đầu không thèm để ý, gọi mấy người phía sau bước tới dựng nữ nhân kia dậy, cho người khiêng một cái thùng gỗ tới, trực tiếp ném người vào trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-tro-thanh-phu-nhan-tuong-quan/3478181/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.