- Sao chúng mày không yêu nhau đi?
Đây là câu hỏi tôi nhận được rất nhiều nhưng tôi chỉ cười bỏ qua. Chưakể tới yếu tố Bách không thích tôi, tôi cũng không thể thích hắn được.Từ nhỏ tôi đã sống trong môi trường “mô phạm” của gia đình, đến anh rểcũng là “thanh niên nghiêm túc” nên tôi không có ý định yêu thêm một“quản giáo” nữa. Vẻ nghiêm chỉnh thái quá luôn làm tôi có cảm giác chánngán. Trong tâm tưởng của tôi, sự hấp dẫn ở đàn ông bao gồm hình thức,thông minh và quan trọng nhất là tính phóng khoáng, hài hước. Cho dùBách có được hai điểm đầu tiên nhưng thiếu đi tiêu chuẩn quan trọng nhất thì sao tôi có thể thích?
…………
Trái ngược với tôi, Bách luôn ấp ủ trong mình “giấc mơ lớn”. Hắn đi làmthêm từ năm hai mà tới khi ra trường vẫn lấy được tấm bằng Kinh tế loạigiỏi, tiếng Anh, tiếng Nhật tốt, và thông thạo các loại kỹ năng mềm cầnthiết. Bằng tuổi nhau nhưng khi tôi ngơ ngác bước vào đời với kinhnghiệm là con số không tròn trĩnh thì Bách đã có gần ba năm làm việc ởFedEx tại nhiều vị trí khác nhau. Thêm một năm sau đó, hắn xin nghỉ, rangoài mở công ty riêng, cũng lĩnh vực chuyển phát nhanh. Tuy doanhnghiệp còn nhỏ nhưng để tồn tại và phát triển tới nay đã là quá giỏi.Công việc như hút hết mọi thời gian, sức lực của Bách, đâm ra thói quencùng nhau lượn phố, ăn uống, mua sắm, “buôn chuyện” trước kia của chúngtôi có phần bị bỏ quên.
Với lợi thế “người nhà”, công ty của Bách thành đơn vị chuyển phát thường xuyên cho văn phòng tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-mot-cau-chuyen-tinh-yeu-khac/48210/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.