7.
Hôm sau, tôi nằm vật trên giường bệnh, đau không đứng lên nổi.
Nhưng khi bác sĩ tới khám thì lại nói:
"Hồi phục tốt lắm, có thể xuất viện rồi."
"???"
Tuy rằng đây là thế giới trong tiểu thuyết.
Nhưng tôi phun tới hai ngụm si-rô, hai ngụm lận đó, bác sĩ nói vậy có hơi qua loa tắc trách không?
"Hay bác sĩ khám lại thử xem?"
Bác sĩ cười bí hiểm:
"Đã có người trị liệu cho cô rồi."
"Tuy rằng tôi không tiện bàn về Trung y, nhưng người này thực sự có thể xưng là thần y thời đại mới."
Nhớ tới tối hôm qua Phó Hàn Thang làm thế này thế nọ thế lọ thế chai với tôi.
Tôi chợt tỉnh ngộ: Phó Hàn Thanh chính là thần y mà ông bác sĩ nói tới.
Trong bộ truyện sảng văn tên là "Thần y số một của hoa khôi" này, hắn có y thuật nghịch thiên.
Chữa đâu khỏi đấy, tuyệt không nói điêu.
Nối xương liền thịt chỉ là thao tác cơ bản.
Trong khung chat độc giả chửi om sòm.
"Làm sao tay cụt mà cắm châm vào mọc ra được luôn vậy, mấy má coi có hợp lý không?"
"Tác giả đừng có ra vẻ thông thái nữa! Tôi là dân đen chứ không phải dân n g u khu đen!"
"Bó tay luôn á, tác giả còn chẳng thèm Google một xí rồi hẵng lừa bọn mình."
Nhưng tác giả mặc kệ, tiếp tục buff mát xế cho nhân vật của mình.
Vốn tưởng anh em độc giả thảo luận hơi nói quá, ai dè họ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-ma-xem-nu-phu-moc-nao-roi/2931630/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.