5
"Cười cái gì đấy?"
Phó Hàn Thanh không hiểu.
"Không đau à?"
Sau đó thuận theo tầm mắt của tôi, như số mệnh sắp đặt, hắn nhìn thấy Lâm Yên.
Cô ta mặc váy trắng dài quá gối với giày da nhỏ, mái tóc dài màu đen ngoan ngoãn phủ xuống bờ vai thon.
Gió nhẹ thổi, làn váy bay bay, tóc dài phơ phất.
Thanh thuần như một đóa hoa cúc.
Tôi đưa tay kéo đầu Phó Hàn Thanh lại.
"Đừng nhìn nữa, đi mau."
"Sao thế?"
Hắn không rõ, nhưng vẫn nghe lời tiếp tục bế tôi đi.
Tôi đanh thép nói với hắn:
"Hàn Hàn, trừ em ra, những người khác tiếp cận anh đều vì gương mặt và bo đì của anh, anh tránh xa cô ta ra đấy."
"Được."
Hắn gật đầu, dừng một chút rồi lại hỏi:
"Còn em thì sao?"
"Em không giống vậy. Tỉnh cảm của em với anh rất trong sạch."
"À há, vậy sao?" Phó Hàn Thanh bĩu môi.
Hả?
Sao lại giận rồi?
Anh chồng chưa cưới không có hướng dẫn sử dụng này, giận rồi thì dỗ sao ta?
Tôi thử ôm cổ hắn, chân thành nói:
"Phó Hàn Thanh, tình cảm của em dành cho anh đã thoát khỏi mức độ ham thích cấp thấp rồi."
Năm trăm anh em bắt đầu sỉ vả tôi trong khung chat.
"Nói thì phải nhớ nha chị mình!"
"Chém gió! Đứa nào tối qua còn nằm mơ thấy cơ bụng tám múi của nam chính hả?"
Sau đó bắt đầu chuyển hướng biến thái:
"Đúng vậy, tôi là chiếc giường, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-ma-xem-nu-phu-moc-nao-roi/2931631/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.