Bên trong văn phòng làm việc, Tiêu Nhu mở ngăn tủ lấy hộp y tế ra quay sang nói: "Chị dâu, chị mau ngồi xuống đi để em băng bó vết thương cho chị."
Lưu Nguyệt nhìn vết thương trên tay mình, cười nói: "Không cần đâu, em kêu chị vào văn phòng có chuyện gì không?"
Tiêu Nhu đi tới kéo cô ngồi xuống: "Chị bị thương nên để em xử lý vết thương trước đã."
Cô ngồi xuống để cô ấy xử lý vết thương trên tay, Tiêu Nhu hỏi cô: "Hôm nay chị làm sao vậy? Từ sáng tới giờ em cứ thấy chị thất thần."
"Không có gì đâu, chị chỉ suy nghĩ vài việc thôi. Chị sẽ điều chỉnh trạng thái lại ngay để không ảnh hưởng tới công việc đâu."
Tiêu Nhu cầm lây băng cá nhân dán lên ngón tay bị thương của cô, nói: "Chị dâu, chị có thể coi em là bạn mà tâm sự với em cho nhẹ lòng không?"
Cô nhìn ngón tay của mình đã được băng lại thì nói: "Chỉ là chị hỏi em, trong cuộc hôn nhân không có tình yêu nếu như có người thích đối phương thì em sẽ làm sao?"
Tiêu Nhu cất đồ vào hộp y tế, nói: "Cũng chẳng sao cả, đối với em thì em cũng chỉ là người vợ trên danh nghĩa mà thôi. Chị hỏi câu này với em có phải là có ai thích Thẩm Quân rồi nên mới khiến chị để ý phải không?"
Cô lắc đầu phủ nhận: "Không có, không có. Chỉ là chị chỉ hỏi vậy thôi không có ý gì hết."
"Có phải là có ai để ý tới anh Thẩm Quân không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-gan-ben-nhau/2946067/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.