Thẩm Quân một tay nắm lấy tay cô kéo về phía mình còn một tay thì ôm lấy eo cô để tránh cô bị té ngã. Lưu Nguyệt đưa mắt nhìn gương mặt anh gần trong gang tấc, cô có thể nhìn rõ được đôi mi dày của anh, ánh mắt đen sâu thẳm khi nhìn vào như bị cuốn sâu trong đó không thể thoát ra. Cô còn ngửi được mùi hương nhẹ nhàng từ trên người anh phát ra, là mùi của gỗ.
Anh đưa mắt nhìn cô đang ở trước mắt gần kề thấy cô ngơ ngác tròn mắt nhìn anh, đôi môi hồng tự nhiên không phải vì đánh son. Tiếng chuông điện thoại reo lên cắt đứt bầu không khí ái muội của hai người, anh nhanh chóng buông cô ra rồi cầm điện thoại bắt máy: "Alo."
Đầu dây bên kia truyền tới giọng của Hạo Minh: "Bọn mình bây giờ đến nhà hàng trước, hai người cũng tranh thủ tới đi."
"Được tôi biết rồi."
Anh cúp máy để điện thoại vào túi quay sang nhìn cô, anh đưa mắt nhìn xuống đôi giày cao gót của cô đang mang thì hỏi: "Lần đầu cô mang giày như thế này?"
Cô cúi xuống nhìn chân mình, gật đầu: "Lúc trước giày tôi mang khá thấp còn giày cao gót lần này khá cao nên tôi mang không quen. Nhưng anh yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng làm quen nó thôi."
Anh nghe vậy thì nhíu mày: "Mau thay đôi giày khác đi."
"Hả?" Cô không hiểu gì nhìn anh.
Anh nắm lấy cánh tay cô dẫn cô đi tới sofa ngồi xuống, nói: "Ngồi đây đợi tôi."
Anh nói rồi đi vào bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-gan-ben-nhau/2946069/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.