Cơm tối của Cố Nhất Manh là do Tiêu Tấn mua nhờ Lâm Phi Phi đem lên.
Cố Nhất Manh méo mó ăn trên giường.
Lâm Phi Phi nhắc nhở: "Bạn học Manh Manh, Tiêu Tấn nhà cậu nói, cậu nhớ phải uống thuốc, không cho phép trốn thuốc."
Trốn thuốc?
Cố Nhất Manh thở dài, được thôi. Cô cầm mấy viên thuốc lên, đang phát sầu làm sao để uống thì nghe được tin nhắn từ chim cánh cụt. Mở ra xem, là Tiêu Tấn.
Tiêu Tấn gửi đến cách uống thuốc, loại nào uống bao nhiêu viên, một ngày uống mấy lần.
Cuối cùng nói: "Bây giờ mời uống một viên thuốc cảm, sau khi uống xong đem bình và túi thuốc chụp gửi cho tớ."
Nguyên văn là 藿香正气: nước hoắc hương chính khí, mình tra baidu đọc công dụng của nó cảm thấy khá giống thuốc cảm nên để vậy luôn. Dưới đây là hình ảnh của hộp thuốc.
Cố Nhất Manh lúc đầu giả ngu làm chim cánh cụt lập tức biến thành mây khói, có một cái đồng hồ báo thức giám sát cô uống thuốc như thế, cô muốn trốn thuốc cũng khó khăn!
Cô vặn lông mày nhỏ đi uống thuốc, sau đó chụp ảnh, gửi cho Tiêu Tấn.
Sau khi Tiêu Tấn nhìn thấy, trả lời bằng một cái động tác sờ đầu.
Hừ.
Cố Nhất Manh nghỉ ngơi một chút, lên giường nằm muốn ngủ, nhưng mà lại không buồn ngủ. Nhìn xung quanh kí túc xá, Lâm Phi Phi đang xuýt xoa một trang web bán đồ hàng hiệu, nhìn thấy một cái liền oa oa oa, sau đó lại muốn mua. Lại cảm thấy giống như có chút đắt, nghĩ làm sao để xin cha mẹ.
Tô Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lai-day-cho-em-khi-de-mot-chut/72520/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.