Edit: kun’xjh
Triền dốc, Lạc Mộng Khê bản thân bị trọng thương, căn bản không thể dùng bất kỳ biện pháp gì để tự cứu, chỉ có thể tùy ý để cơ thể yếu ớt của mình lăn nhanh xuống phía dưới, hương cỏ xanh tràn ngập ở chóp mũi, bên tai, tiếng gió vù vù thổi qua……
Không biết qua bao lâu, Lạc Mộng Khê rốt cục cũng dừng lại, thân thể mỏi mệt đến cực điểm, ý thức cũng càng ngày càng mơ hồ, không biết có phải là ảo giác của Lạc Mộng Khê hay không, trong phút chốc nàng rơi vào hôn mê, ngửi thấy được mùi Đàn Hương có thể làm người ta yên lòng trên người Nam Cung Quyết.
“…… Lạc Mộng Khê…… Lạc Mộng Khê……” Trong mông lung, mùi Đàn Hương như có như không quanh quẩn ở chóp mũi, hình như có người ở bên tai không ngừng gọi tên nàng.
Lạc Mộng Khê cố gắng mở hai mắt mệt mỏi, đập vào tầm mắt chính là khuôn mặt tuấn tú làm hàng vạn nữ tử luôn theo ái mộ của Nam Cung Quyết đang lo lắng nhìn nàng, thấy Lạc Mộng Khê mở mắt, Nam Cung Quyết mâu quang nhuộm lo lắng hiện lên một tia vui sướng, nháy mắt đã khôi phục bình thường:“Ngươi đã tỉnh!”
Lạc Mộng Khê gật đầu, xuất phát từ bản năng sát thủ, sau khi Lạc Mộng Khê tỉnh dậy việc đầu tiên đó là quan sát hoàn cảnh xung quanh, nhưng khi ngẩng đầu nàng phát hiện, mình đang ngồi ở trên cỏ, bị Nam Cung Quyết nửa ôm vào trong ngực, hơn nữa, khi Lạc Mộng Khê muốn đứng lên, Nam Cung Quyết một chút cũng không có ý muốn thả tay ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vuong-phi/1254294/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.