Edit: kun’xjh
Mùi cỏ tươi thơm mát bay vào trong mũi, Lạc Mộng Khê mở mắt, đã thấy núi nhỏ gần ngay trước mặt, trên núi nhỏ cỏ xanh sinh trưởng tươi tốt đã muốn chạm vào tóc của nàng: Nguy hiểm thật, nếu kéo dây cương dừng lại muộn một chút nữa, khoái mã tuyệt đối sẽ đâm vào núi nhỏ, đến lúc đó hậu quả thật là không tưởng tượng nổi……
Sau khi cứu Lạc Mộng Khê, Nam Cung Quyết cũng không có nói gì, giật dây cương để khoái mã đi ra đường lớn.
Nam Cung Quyết tay cầm dây cương ngồi ở phía sau Lạc Mộng Khê, cánh tay hữu lực không một khe hở đặt ở hai bên eo Lạc Mộng Khê, chẳng khác nào đem cả người nàng ôm vào trong ngực.
Mùi đàn hương có thể làm cho lòng người an bình ở mọi phía bay vào trong mũi Lạc Mộng Khê, hơi thở ấm áp của Nam Cung Quyết không ngừng phả trên tóc nàng, hơn nữa, lưng ngựa cũng không lớn, vừa vặn có thể ngồi lên hai người, theo ngựa chậm rãi chuyển động, vòm ngực rộng lớn của Nam Cung Quyết cùng với phần lưng Lạc Mộng Khê không ngừng tiếp xúc, nhiệt độ cơ thể ấm áp xuyên thấu qua lớp quần áo mỏng manh truyền tới trên người Lạc Mộng Khê, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lạc Mộng hiện lên một tia hờn giận:
Tin đồn Nam Cung Quyết không gần nữ sắc đến tột cùng là do ai truyền ra? Quả thực chính là nói vớ nói vẩn!
Phải làm như thế nào mới có thể cùng Nam Cung Quyết cách xa một khoảng đây? Lạc Mộng Khê thu lại ánh mắt suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vuong-phi/1254293/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.