Edit: kun’xjh
“Chuyện gì a?” Lạc Mộng Khê bị nhiễm phong hàn, đầu óc mê man, lời phát ra từ miệng đương nhiên cũng là có hơi không có sức, tiếng gọi lo lắng của Nam Cung Quyết nàng nghe vào trong tai lúc cao lúc thấp, khi gần khi xa, hơn nữa, toàn thân nàng lạnh đến phát run, theo bản năng tiến gần về phía nguồn nhiệt……
Lạc Mộng Khê như con mèo nhỏ rất nhanh rúc vào trong lòng Nam Cung Quyết để hấp thu ấm áp, Nam Cung Quyết mâu quang thâm thúy hiện lên nồng đậm lo lắng và sốt ruột, bởi vì xuyên thấu qua lớp quần áo mỏng manh, Nam Cung Quyết rõ ràng có thể cảm giác được thân thể nóng hổi của Lạc Mộng Khê vẫn không ngừng nóng lên.
“Lạc Mộng Khê, không được ngủ tiếp, ngươi bị nhiễm phong hàn, phải lập tức uống thuốc!” Nếu không hậu quả thật không dám nghĩ đến. trong giọng nói ngưng trọng của Nam Cung Quyết mang theo nhu tình chưa từng có bao giờ, mâu quang sâu thẳm.
Lạc Mộng Khê nửa híp mắt ngẩng đầu nhìn Nam Cung Quyết, nguyên bản đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng lóe lên mê man và khó hiểu, lại mang theo lực hấp dẫn trí mạng, làm cho người ta nhịn không được muốn gắt gao ôm nàng vào trong ngực, hung hăng hôn môi, nhưng lúc này Nam Cung Quyết vì lo cho bệnh tình của Lạc Mộng Khê mà không có phần nhàn hạ thoải mái kia.
“Uống thuốc? Uống thuốc gì?” Lạc Mộng Khê ý thức mơ hồ, theo bản năng hỏi.
“Đương nhiên là thảo dược!” Bên ngoài mưa nhỏ không biết khi nào ngừng lại, trăng khuyết đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vuong-phi/1254295/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.