An An ăn một cách nhiệt tình, từ lúc xuyên tới đây cô có được ăn gì đâu, mà còn phải cưỡi ngựa a, nhớ tới là đau chết cái mông cô rồi, cũng tại cái tên biến thái thái tử á. Cô khóc thầm trong tim, tại sao lại xuyên không đến đây cũng mai là cô chỉ là quần chúng thôi, nếu không cái cô công chúa trọng sinh kia sẽ không tha cho cô a, An An không nghĩ tới việc lại rơi vào cuốn tiểu thuyết do mình viết ra như thế này. Cô mãi suy nghĩ cho đến khi một thân ảnh khá quen đứng trước mắt ngăn cản tầm nhìn của cô, lúc này An An mới nhìn lại hóa ra là thái tử, thiệt là lúc cô viết ra nhân vật thái tử đúng là lạnh tâm, lạnh tiếng, nhưng không nghĩ là quá lạnh như thế này, cô nhìn mặt y đã thấy rét rung cả người, y cất giọng âm trầm, lạnh lẽo:
- Còn không đi, tối nay ngươi muốn ngủ tại chỗ này à!
- A, đi...đi đi... cho ta theo ngài với!
Đi thêm một đoạn nữa đã tới một gian phòng khá rộng, cách bày trí nhìn rất bắt mắt, nhìn thôi cũng đủ biết chủ nhân nơi này giàu đến mức nào, hắn lườm cô một cái sắc lạnh, nói:
- Thu lại ánh mắt thèm thuồng đó của ngươi đi, nơi đây là phòng của bổn thái tử! Chỗ của ngươi lát nữa sẽ có người đưa ngươi đi.
An An cả ngày nay vừa mệt, vừa ê mông giờ còn phải đi bộ thêm nữa, cô thèm nằm xuống cái giường êm ái đó mà ngủ a, khi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-tieu-thuyet-lam-quan-chung/2698792/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.