Sau đó dưới sự chỉ huy của Vương Ly, hai người nhanh chóng chuyển mấy cây cầm máu qua đây, đồng thời làm thêm cái giàn cây cao cao cho nó. Vì mục đích sau này có thể ngồi dưới giàn cây nghỉ mát, Vương Ly để thú nhân sức lực tràn trề làm nguyên một cái dàn cao hai mét. Trước khi đám cây leo lên, Vương Ly hái một ít thực vật lá to phủ ở bên trên.
Lum la nhiều việc vậy nhưng họ chẳng tốn bao nhiêu thời giản. Làm xong nắng chỉ kịp chiếu lên đỉnh đầu của họ.
Hai người lại vào nhà, chuẩn bị bữa trưa.
"Ở trong rừng sẽ khá lạnh, phải đem theo một tấm da thú cho em."
"Còn phải đem theo muối, tiêu."
Khả năng họ sẽ không có điều kiện để nấu canh, cho nên cần chuẩn bị tốt cho món nướng.
"Trên đường sẽ không thiếu trái cây, anh sẽ hái nó cho em bổ sung thay rau."
Thật ra nếu muốn hắn vẫn có thể tạm thời đẽo một cái chảo, chẳng tốn bao nhiêu thời gian.
Lại nói, những ngày ở đây Vương Ly không có nếm được mấy loại trái cây. Thứ cô được ăn mà hiếm hoi nhất là quả xương rồng, chính là quả gai mà thú nhân Đô Lãng đã từng vì lấy lòng cô mà hái về. Gần bộ lạc chỉ có hai loại trái ăn cũng không đặc biệt ngon, chỉ vừa đủ bổ sung chút mới mẻ trong ngày mà đám giống cái đã xem như quý giá.
Cho nên cô càng thêm háo hức đối với chuyến đi sắp tới đến mức lúc ăn cơm vẫn luôn phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592528/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.