Sau một đỗi đắn đo cô mới nhịn xuống xấu hổ lật váy ra xem.
Thú nhân kia chỉ vậy váy cho cô chứ không mặc đồ nhỏ. Vương Ly chỉ cần hất váy lên liền nhìn thấy được hiện trạng bên dưới. Cô đã tưởng tượng biết bao bên dưới sẽ hỗn loạn bất kham thế nào, bởi vì mặc dù trong lúc làm tình cô chẳng tính là tỉnh táo nhưng có khoảnh khắc cô vẫn nhận biết được xung quanh, cũng cảm nhận được sự to lớn của thú nhân. Cô cứ tưởng mình đã bị chọc ra một cái lỗ trên người không thể khép miệng lại rồi chứ. Kết quả lại không như cô nghĩ.
Hạ thân của cô vẫn có dáng vẻ như bình thường trừ một chút sưng đỏ cho thấy nó từng bị chà đạp qua. Bên trong bên ngoài mép thịt dinh dính một thứ chất lỏng màu xanh lá nhơn nhớt. Nếu không tính cảm giác dính nhớt khó chịu thì cô cảm thấy nó rất mát mẻ. Cô lập tức đoán được ngay đây có thể là thứ thú nhân bôi cho mình hòng giảm sưng cho cô.
Vương Ly không đánh giá nó lâu hơn, cô muốn nướng mà nằm vật ra lần nữa.
Chỉ là cái bụng đang réo gọi khiến cô không thể an tâm ngủ một giấc nữa được.
Đặc biệt là khi trong không khí còn quanh quẩn mùi thức ăn, mùi thịt nướng... Muốn ăn!
Vương Ly chỉ thiếu gào lên mong muốn trong lòng.
"Giác Địch..."
Giọng cô khàn đền nghe không rõ gọi tên thú nhân.
Không tới một giây sau bên người cô đã có một thú.
"Vương Ly?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592525/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.