Vương Ly bây giờ có lẽ đang ở trong tình trạng nửa mê nửa tỉnh, không cảm nhận được đau đớn khiến cô càng thêm thả lỏng, càng thêm lớn mật bày tỏ cảm giác của mình.
Giác Địch nhìn phân thân của mình đã vào được một nửa, nửa còn lại thật ra không đáng kể nhưng hắn cũng không muốn khiến cô ăn đau. Cho nên không ngừng trấn an cảm xúc của cô: "Rất nhanh thôi, sẽ không khó chịu nữa."
Vừa nói hắn vừa dùng đuôi quấn lấy mị thịt mềm mại trước ngực cô, vừa không ngừng vuốt ve từ sống lưng đến xương cụt, lại thèm thuồng nhào nặn bờ mông căng mộng cảm xúc tuyệt vời của cô.
Thân hình giống cái không ngừng rung động vì khoái cảm, vừa thở hốn hển vừa tham lam ôm lấy mặt hắn, cắn liếm môi hắn không biết mệt. Cô cắn không đau, lại chỉ khiến hắn muốn sôi trào.
Nhìn cô ưỡn ngực khó chịu ma sát vào người mình, lần đầu tiên hắn cảm thấy lớp vảy sừng trên người có ích như vậy. Nhưng hắn cũng không muốn để cô cọ đến rách da mà cứ lâu lâu lại nhích ra.
Vương Ly sẽ lập tức kháng nghị: "Đừng..."
Cách cô kháng nghị cũng đáng yêu ghẹo người như vậy.
Phốc!
"A!"
Trên bãi cát trắng không ngừng quay quẩn âm thanh ma mị của giống cái.
Da đầu Giác Địch suýt thì nứt ra vì cảm giác được mị thịt ôm áp toàn bộ phân thân.
Gân xanh trên trán hắn không ngừng nổi lên, giật thình thịch, cật lực đè nén lắm mới không lập tức nắm cô lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592524/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.