Lỗ Sâm vỗ vai giống cái bên người, trấn an: "Đừng lo, Giác Địch chưa chắc thua."
"Vương Ly sẽ không làm chuyện không chắc chắn."
Đúng, có lẽ hắn còn chưa tin chắc Giác Địch thật sự không thua, nhưng hắn tin tưởng giống cái kia sẽ không hành động không có lý do.
Có lẽ, gặp được Vương Ly là năng lực của Giác Địch đã bùng nổ cực hạn. Từ bây giờ cuộc đời của Giác Địch sẽ triệt để thay đổi. (°
"Vương Ly, em nghĩ rằng hắn có thể thắng tôi?" (43
Đồ Khải cảm thấy mình bị coi thường, ngạo mạn cười nhạo.
"Thắng anh là chuyện quá đổi bình thường."
Vương Ly thản nhiên đáp.
Mặc cho Đồ Khải tức ói máu, đám người bàn tán xôn xao, cô ghé mặt vào đầu thú nhân vẫn luôn yên tĩnh bên cạnh, cho dù là lúc bị cô bắt phải đi ra ứng chiến sau khi đã kéo cừu hạn cho mình cũng không có chút xao động nào cực nhỏ thủ thỉ chỉ mình hắn nghe được: "Anh không cần phải cứng đối cứng với hắn. Con mèo kia ngốc lắm, chỉ biết đâm đầu vào thôi. Hắn lao lên thì anh cứ tránh đi. Anh rất nhanh, có thể tránh được. Lợi dụng sơ hở của hắn, đánh vào điểm yếu, không để hắn gượng dậy là được."
"Cũng đừng phế hắn. Tuy hắn hơi ngông cuồng nhưng không xấu, để lại dùng còn có ích."
Khì khì...
Thú nhân không rõ ý nghĩ phun ra mấy luồn hơi thở, cũng không biết là đang phản ứng với lời nào cũng cô.
Nhưng tóm lại là hắn không nói gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592517/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.