Người sau không ngừng di chuyển, tốc độ dần dần trở nên nhanh đến đáng kinh ngạc. Hắn nhìn vẫn thật ung dung trước thế công như hổ báo của Đồ Khải.
Đám người xung quanh nhìn mà hoa mắt, giật mình vô cùng.
Mặc dù có mấy lần trông vô cùng nguy hiểm nhưng theo thời gian bọn họ liền kinh ngạc nhận ra, mỗi một hành động đều được hắn tính toán tỉ mỉ chứ không phải ngẫu nhiên. Như vậy sự nhạy bén của hắn phải khiến người ta thán phục đến cỡ nào.
Rõ ràng nhìn hắn không giống thú loại có tốc độ nhanh như vậy.
Nhưng sự thật đã chứng minh, là họ không đủ hiểu biết đối với Giác Địch. Bản thân Giác Địch bình thường cũng chưa từng để lộ hết năng lực thật sự của hắn. Hắn lại thiếu động lực để làm được đến trình độ này cũng có khả năng.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến cho người ta không kịp xen vào.
Ở giữa vòng tròn, Đồ Khải vẫn đang không ngừng tấn công Giác Địch. Nhưng còn chưa chạm vào được người hắn cái nào đã bị mất sức mà thở hồng hộc như trâu. Dần dần độ linh hoạt, sức mạnh cũng giảm xuống.
Và đó cũng là lúc Giác Địch phản công.
Hắn quay thân vung hai chân sau lên, như điện quang hỏa thạch đá Đồ Khải bay ngược về sau, ngã mạnh xuống đất.
Rầm!
Cú ngã này lập tức dấy lên một lớp bụi mù bay tứ tung khiến đám người vội vàng né tránh.
Sau một cú đá này Đồ Khải không gượng dậy nổi, nằm vật ra đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592518/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.