Vương Ly gật đầu: "Mỡ thú gặp nhiệt độ sẽ cho ra một loại nước tích tụ bên trong chúng, đó gọi là dầu. Thứ này dùng rất tốt."
"Anh canh chừng đi. Lâu lâu đảo một cái là được."
Cô đưa cái muông bằng gỗ cho hắn, sau đó tự đi lấy một cái chảo, đặt lên bếp nhỏ bên cạnh.
Chảo cũng là Vương Ly chỉ huy Giác Địch làm ra. Giác Địch từng thấy cô dùng nên không còn thắc mắc về kiểu dáng của nó nữa.
Vương Ly lấy một đám quả lồng đèn ra, lọc hạt, sau đó cắt miếng vừa ăn rồi đem đi rửa.
Tiếp đến cô múc một muỗng nhỏ dầu trong nồi mỡ đang nấu, đổ vào chảo.
Dầu động vật vô cùng thơm, gặp nhiệt độ cao càng thêm hấp dẫn.
Trước mắt không có hành tỏi gì để xào chung. Vương Ly chỉ xào quả lồng đèn với thịt. Thịt được cô cắt sợi, miếng nhỏ vừa ăn.
Đương nhiên đối với thú nhân thì nó hơi nhỏ rồi.
Trước tiên thả thịt vào chảo, xào cho xăn lại, sau đó mới cho quả lồng đèn vào xào cùng.
Cảm thấy ổn ổn rồi cô lại cho thêm chút muối mới múc ra.
Vương Ly ngửi mùi thơm kia, vô cùng háo hức gắp một miếng quả lồng đèn lên ăn thử.
Sau đó cô phát hiện, quả lồng đèn cũng không phải quả ớt như cô tưởng. Nó càng không phải ớt chuông. Nếu phải nói thì cô cũng không biết nên hình dung nó như thế nào, nó cũng dai như ớt chuông, nhưng lại có vị của bông cải xanh. Thật là kỳ lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592508/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.