Con gà trong tay hắn dần trở nên trụi lũi, lộ ra lớp ra màu xanh đen, vậy mà trông có vẻ giống gà rừng, gà ác ở hiện đại, cũng có lớp da săn chắc. Loại gà này làm gì cũng ngon hơn gà công nghiệp da thịt bở rụi.
Ở đây những con gà này chính là gà rừng tự nhiên rồi còn gì.
Nhất định sẽ càng ngon hơn gà ở hiện đại.
Vương Ly tràn ngập mong chờ nhìn con gà.
"Vì sao phải làm vậy?"
Giác Địch thấy cô rất phấn khởi hành động cũng tỉ mỉ hơn, không cần Vương Ly nhắc đã tự giác nhổ sạch lông gà từ nhỏ đến lớn, không để lại chút gì.
"A, anh nói gì?"
Vương Ly ban đầu không hiểu, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại: "Anh nói việc này hả."
"Anh không thấy để nguyên lông như vậy mà nướng sẽ không triệt kỹ lông gà, ăn vào rất khó chịu sao."
Cô buồn cười nói.
Thú nhân hơi khựng lại, nhưng vẫn nhận đồng: "Em nói đúng."
Chính vì thế nên họ mới chê.
"Nhưng sao phải nhúng qua nước?"
Hắn tiếp tục hỏi.
"Trực tiếp nhổ sẽ rất khó, còn làm ảnh hưởng lớp da của con gà. Không chỉ vậy cũng không thể nhổ sạch hết được. Sau khi nhún qua nước nóng da gà sẽ mềm ra, máu cũng đông lại dưới lớp da, lúc nhổ lông vừa dễ dàng vừa không khiến máu me bắn tùm lum."
Vương Ly vừa nói, lại nhìn thú nhân không ngừng gật gù mà buồn cười. Lúc nghe thú nhân lầm bầm nói "phiền", cô trực tiếp cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592507/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.