"..."
"..."
Chết rồi à?
Vương Ly đưa mắt nhìn thú nhân, chán nản dò hỏi.
Giác Địch nhịn cười, nhưng vẫn nói: "'Chưa chết." &°
Cảm giác của thú nhân rất nhạy bén, hắn đương nhiên cảm nhận được con gà kia còn sống.
Còn vì sao nó vẫn nằm đơ ra thì...
"Chưa chết là được rồi."
Vương Ly vỗ ngực thở phào, sau đó tiếp tục trợn mắt lên nhìn con gà.
Giác Địch ngậm cười, không nói gì mà tiếp tục cùng cô trông con gà.
Hai người ngồi ở dưới gốc cây mát mẻ, trước mặt là một con gà nằm ngay đơ. Không hiểu sao hiện trường có chút tàn bạo.
Cũng không lâu sau đó, chừng vài giây, con gà rốt cuộc có động tĩnh.
"Ét..." 4°
Đầu tiên là nó giật giật hai chân, trong cổ họng phát ra âm thanh yếu ớt thê thảm.
Sau đó nó loạng choạng bò dậy, cả người lảo đảo như say rượu, có cảm giác hoa mắt choáng váng, miệng lại không ngừng khạc khạc cái thứ kia ra.
Vương Ly vui mừng suýt nhảy dựng lên. Sau đó cô không quan tâm con gà kia nữa mà tự lấy ra một hạt đen, nghiền nát rồi để lên mũi ngửi.
Rõ ràng lúc bị nghiền ra, vị của nó the hơn, nồng hơn, khiến người ta muốn hắt hơi.
"Không sao đâu."
Nhìn thấy ánh mắt lo lắng của thú nhân, Vương Ly trấn an một câu rồi thử lè lưỡi ra liếm một ít.
Đầu lưỡi lập tức tê dại, sau đó vị the cay không ngừng lan tràn trên khoang miệng.
Rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592506/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.