Vút!
Trứng Đà Lôi như một mũi tên bay ra ngoài.
Quả nhiên ngay khi trứng bị ném ra, đám Lôi thú liền cuống cuồng đuổi theo trứng.
Bất kể chúng có đón được trứng hay không thì suy nghĩ của họ xem như được chứng thực rồi.
Lỗ Sâm không nhiều lời trực tiếp giựt lấy cái gùi của Kiệt Tây, sau lưng xuất hiện một đôi cánh phạch một tiếng bay lên trời.
Cảm giác đối với sinh mệnh của thú nhân vô cùng mạnh, hắn không tốn bao lâu đã có thể từ trong mớ trứng tìm được thêm vài cái trứng còn sinh mệnh nữa.
Vì hắn mang giỏ trứng đi nên Lôi thú không tập kích Kiệt Tây nữa mà một nửa đuổi theo hắn.
Lỗ Sâm tàn nhẫn đem số trứng kia ném đi thật xa.
Với tốc độ đó không biết Lôi thú có kịp đón lấy trứng trước khi chúng vỡ tan tành không.
Nhưng hắn sẽ quan tâm chuyện đó?
Rõ ràng hắn chỉ muốn phát tiết bực bội nãy giờ thôi.
Sau khi trả lại giỏ trứng cho Kiệt Tây hắn lại lấy giỏ của Vương Ly đi.
Quả nhiên sau đó Lôi thú không tập kích họ nữa.
"Rời khỏi đây đã. Máu sẽ kêu gọi dã thú khác tới."
Giác Địch xách Vương Ly lên, hộ tống Kiệt Tây rời khỏi chiến trường.
Họ vừa đi xong thì Đồ Khải từ đâu chạy ra. Hắn nhìn hiện trường đầy máu tanh đó khuôn mặt ngạo mạn kia cũng không khỏi tái đi.
"Lỗ Sâm!"
Nhìn thấy Lỗ Sâm đang bay trên bầu trời, hắn rống lên: "Bọn họ đâu?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592500/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.