Cho dù là người kiêu căng như Đồ Khải, đứng trước thực lực tuyệt đối vẫn phải nín thôi. Dù sao hắn cũng là dựa vào nó để kiêu căng kia mà.
Cho dù hắn cảm thấy Lỗ Sâm âm hiểm, ỷ vào một đôi cánh mà giành được lợi thế. Nhưng ai biểu hắn không có?
Còn không cho người ta sài à?
Tóm lại nói gì cũng vô dụng.
Hắn bị Lỗ Sâm đánh cho mặt xám mày tro, giận mà không thể nói gì.
Ở trong đám người, Giác Địch im lặng nhìn bọn họ đánh nhau một cách trực tiếp như vậy, trong mắt ẩn chứa một tia tranh đua, rồi lại ảm đạm xuống. Hắn cúi đầu nhìn Vương Ly đang ngồi bên cạnh, cảm xúc trở nên sa sút, lại càng thêm lạnh nhạt xa cách.
Lúc đó Vương Ly không để ý, chỉ đang lo cùng Kiệt Tây kiểm tra lại số trứng.
Họ không nghĩ Lỗ Sâm sẽ để sót một quả trứng còn sinh mệnh nào, kết quả...
"Ý! Còn một quả này!"
Kiệt Tây trước tiên hô lên, kinh ngạc nhìn Vương Ly.
Nói xong anh chàng còn không quên đưa mắt nhìn xung quanh như thể đang sợ sẽ bất thình lình có con Lôi thú
nào đánh tới.
Đương nhiên điều này là không thể rồi. Cho dù Lôi thú có ngu cũng không thể không nhìn một đám thú nhân tập trung ở cùng một chỗ như vậy mà nhắm mắt xông vào.
"Nó có thể nở ra không nhỉ?"
Vương Ly khá là tò mò về chuyện này.
"Hay về là đem về ấp thử?"
Kiệt Tây cũng rất hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592501/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.