"Họ không phải thú nhân ư?"
Vương Ly lúc này mới chỉ vào những người bình thường giống cô, số lượng ít ỏi đang len lỏi trong bầy thú, vô cùng tò mò.
"Đó là giống cái."
Giác Địch thản nhiên nói, biểu tình có phần lạnh nhạt: "Giống cái đều giống như em, không thể biến thân, không có hình thú, số lượng vô cùng ít."
Vương Ly kinh ngạc há hốc mồm.
Giống cái? Đó là giống cái???
Đó là đàn ông mà!!!
Ặc!
Giác Địch cảm nhận được sự ngỡ ngàng của cô nhưng lại không hiểu vì sao.
Thời điểm họ nói chuyện thì cũng vừa đi vào trong bộ lạc. Sự xuất hiện của họ đương nhiên thu hút ánh mắt của người, "thú" khác. Đại đa số đều là kinh ngạc khi nhận ra Giác Địch mang về một giống cái nhỏ nhắn, giống như chưa thành niên.
Nếu Vương Ly biết họ nghĩ gì thì cô nhất định sẽ chấm ba cái chấm thật to trên mặt.
Ai quy định nhỏ thì chính là chưa thành niên. Là do các người quá lớn. Cho dù là giống cái trong miệng Giác Địch đều là những người đàn ông cao lớn, cùng lắm họ chỉ gầy thôi. Nhưng đặt trong xã hội loài người liền là những người đàn ông như sắt như thép.
"Giác Địch, đó là ai?"
Bỗng nhiên một âm thanh có chút hùng hậu như tiếng rống của con sư tử bất thình lình vang lên đánh động Vương Ly từ trong cơn ngỡ ngàng bởi dáng vẻ của giống cái trong bộ lạc mang lại.
Xuất phát từ bản năng, cô vô thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592486/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.