Ban đầu họ rất không tình nguyện nhìn thấy Giác Địch sở hữu một giống cái trông còn rất đặc biệt, hiện tại nghe thấy đó không phải giống cái của hắn, đám thú nhân như bị tiêm thuốc kích thích, ai nấy tràn ngập cuồng nhiệt nhìn Vương Ly.
Kể cả con sư tử một sừng kia cũng không ngoại lệ, ánh mắt đâu đấu nhìn chằm chằm Vương Ly, hoàn toàn khác xa cái vẻ ngạo mạn khi nãy, nhưng lại càng tỏ ra ưu việt.
Dọa cho cô hoảng sợ khó hiểu, trong lòng cũng thấy khó chịu. Đây là cái chuyện gì a...
Khi Vương Ly còn đang thắc mắc thì đã thấy Giác Địch dừng lại trước một căn nhà lớn, nhìn khang trang hơn hẳn những căn nhà cô nhìn thấy trong bộ lạc, lại có điểm đặc thù riêng khó nói nên lời.
Thế mà đám thú kia đã theo họ đến tận đây rồi.
Xung quanh căn nhà bỗng nhiên xuất hiện một đám thú, lập tức kinh động người bên trong nhà.
Khi một ông lão già cỗi từ bên trong đi ra, Giác Địch liền lên tiếng: "Lão tế ti, tôi có chuyện muốn nói."
Ngã Lặc, lão tế ti có cái lưng đã còng xuống của bộ lạc rung râu nhìn hắn một cái. Lúc nhìn tới Vương Ly trên tay hắn, ánh mắt có chút kinh ngạc, nhưng cũng không chối bỏ mà xua tay, tự mình đi vào trong trước.
Cái xua tay kia của ông là cho đám thú nhân bên ngoài, ý tứ là: Cút! Đừng làm ồn nơi ở của ông.
Đám thú nhân đã sớm quen với cử chỉ đó, không cam lòng dời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-vao-the-thu-lam-ban-quai-nhan/3592487/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.