Vòng luân hồi vẫn cứ tiếp tục quay suốt hàng vạn năm không ngừng nghỉ. Phàm nhân chỉ cần bước chân vào luân hồi sẽ quên hết tất cả những điều làm họ vui buồn trong kiếp này mà bắt đầu lại. Còn nàng thì sao? Nàng là tinh linh tuyết, sinh ra bởi tuyết nhưng lại chết vì hai chữ " tình ái". Liệu nàng có thể bắt đầu làm lại hay không? Câu hỏi này nàng không biết câu trả lời, càng không có ai có thể trả lời được.
Luân hồi tái sinh, kiếp này đã là kiếp thứ mấy nàng cũng không hay biết, chỉ là khung cảnh khi nàng chết lúc đó vẫn mãi mãi đeo bám nàng không buông . Chỉ cần nhắm mắt lại nàng sẽ lại chứng kiến thấy nó. Suốt mười bốn năm nàng vẫn không ngừng mơ về nó, vẫn rõ ràng nỗi đau khi trái tim bị lấy ra bởi chính người nàng yêu say đắm.
Vì hắn mà nàng chết không được toàn thây, hắn lấy tim nàng để cứu người hắn yêu. Dù cho hàng ngàn hàng vạn năm trôi qua nỗi đau ấy nàng vĩnh viễn không bao giờ quên được. Dù cho tái sinh bao nhiêu lần hay có bao nhiêu thân phận nàng vẫn luôn mơ về nó. Kiếp này thân phận nàng chỉ là một nô lệ thấp hèn, tùy ý cho người ta đánh đập lăng mạ. Tất cả, tất cả đều do hắn ban tặng.