“Lão Lưu, anh không có gì muốn nói sao?” Tạ lão chuyển mắt nhìn về phía bác sĩ Lưu đã nhũn chân quỳ xuống đất hỏi.
Bác sĩ Lưu nhìn Tạ Thành Hoa, môi giật giật, quỳ trên sàn nhà không dám lên tiếng.
Tạ lão lập tức hiểu ngay: “Tạ Thành Hoa, mày giỏi thật, còn học được cách đe dọa người khác!”
“Ba, không phải như ba nghĩ đâu.” Tạ Thành Hoa cuống quít.
“Thế nào là không phải như tao nghĩ?! Mày mua chuộc bác sĩ riêng của tao,không phải để tiện tiễn tao về Tây Thiên sao? Có phải chính mày đã thuêngười giết Thiến nhi 5 năm trước không? Hả?” Vẻ mặt Tạ lão lạnh nhưbăng, “Mày cho rằng giết chết Đổng Luân thì có thể giấu diếm được hếtchân tướng sao? Tao cho mày biết, trước khi đưa Đổng Luân tới bệnh viện, thì nó đã khai hết sạch rồi! Tao thật không ngờ, Tạ gia tao luôn kinhdoanh đường đường chính chính vậy mà lại có thể dính dáng đến cả ma túy. Tạ Thành Hoa, mày thật sự khiến tao phải nhìn bằng con mắt khác đấy!!!”
Nghe ông nói vậy, Tạ Thành Hoa trợn trừng mắt, ba biết hết mọi chuyện rồi sao?
“Ba, không phải đâu! Ba nghe con giải thích đã!” Tạ Thành Hoa nhào tới, LâmNhược lập tức đứng dậy che trước mặt ông nội, ngăn không cho Tạ ThànhHoa tiếp tục tới gần, ai mà biết được Tạ Thành Hoa bị ép đến đường cùngsẽ còn gây ra chuyện gì nữa.
Tạ Thành Hoa trừng mắt nhìn Lâm Nhược rồi lại nói tiếp: “Ba, con bất đắc dĩ mới phải làm thế, ba tha thứ cho con đi! Ba!”
“Khốn nạn!” Tạ lão tức giận cầm đĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/77641/chuong-62-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.