Sao… sao con bé có thể thản nhiên một cách vô sỉ như thế chứ?!!!
An phu nhân sắp bị Lâm Nhược kích thích mất hết cả dáng vẻ thường ngày rồi: “Cô xen vào hôn nhân của người khác như vậy, là người thứ ba!!!” Cuối cùng An phu nhân cũng nặng lời hơn, lông mày nhướng lên, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị.
“Cháu không xen vào hôn nhân của người khác, cũng không phải là tiểu tam không dám gặp người khác.” Lâm Nhược khẽ nhấp một ngụm hồng trà, sau khi đặt tách trà xuống lại nhún vai nói: “Từ lúc cháu và An Tiệp bắt đầu qua lại với nhau, chúng cháu đều quang minh chính đại, chưa bao giờ lén lút!”
“Tóm lại, là mẹ của tiểu Tiệp, ta sẽ không cho phép một người có thân phận như cô trở thành con dâu của ta!” An phu nhân lạnh mặt nói.
Sắc mặt Lâm Nhược cũng sa sầm xuống, cô thoải mái dựa vào lưng ghế, nhướng mày nói: “Cũng chính vì bác là mẹ của An Tiệp, nên bây giờ cháu mới có thể ngồi đây nói chuyện với bác. Còn về quan điểm của bác dành cho cháu, cháu hiểu rồi. Nhưng cháu cũng không thể gật bừa được. Có tiếp tục qua lại với An Tiệp hay không, quyền quyết định thuộc về cháu. Nếu cháu không muốn rời khỏi An Tiệp, dù bác có đứng giữa ngăn cản thế nào cũng chẳng có tác dụng gì. Cũng như thế, nếu cháu không muốn ở bên An Tiệp nữa, thì dù toàn bộ An gia của thủ đô có đứng trước mặt cháu nói tốt cho An Tiệp, cũng là vô dụng.”
Lâm Nhược mỉm cười, nhẹ nhàng chống hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/77628/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.