Vì muốn ngăn cản An phu nhân và Lâm Nhược chạy trốn nên đám người mai phục bắt đầu nổ sung vào gần chân hai người.
“Chíu chíu chíu!” Viên đạn ghim xuống lòng đường ngay phía trước mũi chân, làm bắn lên một đống bụi đất và đá vụn.
Lâm Nhược nhấc một cái thùng rác ném về phía gã đàn ông bám theo không chịu ngừng ở đằng sau, đồng thời kéo An phu nhân chui vào trong một con hẻm nhỏ giữa hai tòa nhà cao tầng. Con ngõ này rất nhỏ, chỉ đủ cho người phụ nữ có dáng người mảnh mai hoặc trẻ con đi qua.
Rất may là dáng người của An phu nhân và Lâm Nhược đều rất chuẩn, dù cử động hơi khó khăn một chút, nhưng cố gắng cũng vẫn đi qua được.
Sắc mặt An phu nhân trắng bệch, tuy bà vẫn rất bình tĩnh, nhưng dù sao cũng là phu nhân sống trong nhung lụa, chạy trốn kịch liệt thế này khiến cho thể lực của bà dần dần không chịu nổi.
“Bác ổn không?” Lâm Nhược nhìn gã đàn ông đã bắt đầu nghiêng người đi chầm chậm vào trong con hẻm, cất tiếng hỏi An phu nhân ở phía trước.
Bàn tay chống vách tường của An phu nhân đã bắt đầu run rẩy vì vận động quá mạnh: “Ừm, không sao.”
“Bác cố gắng một chút, ra khỏi con hẻm này là đường cái rồi.” Vì muốn tránh né các tay súng bắn tỉa nên họ phải chui vào con hẻm này, có điều cũng vì như thế mà càng cách xa đám vệ sỹ đang chờ ngoài cửa nhà hàng Tây kia hơn.
Bước chân An phu nhân chậm lại rõ rệt, nhưng vẫn gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/77629/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.