Lâm Nhược thoáng liếc nhìn An phu nhân, cảm thấy mình cứ lờ người lớn đi như vậy cũng không được, liền hỏi: “Phu nhân, chúng ta tìm một chỗ ăn trưa được không ạ?”
An phu nhân đưa mắt nhìn Lâm Nhược một cái, nói: “Ta không thạo thành phố C lắm.”
Hiểu rồi!!! Lâm Nhược nhún vai một cái, vỗ nhẹ vào lưng tài xế: “Đến ngã tư phía trước phiền chú rẽ phải ạ.” Nói xong cô mới quay lại nhìn An phu nhân, “Phu nhân thích ăn đồ ăn Trung Quốc, đồ Tây hay là đồ ăn Nhật Bản, Hàn Quốc ạ?”
“Cô thì sao?”
“Cháu thiên vị đồ ăn Trung Quốc hơn.”
“Vậy ăn đồ Tây đi.” An phu nhân bình thản nói.
Khóe miệng Lâm Nhược giật mạnh vài cái. Cháu biết bác không thích cháu rồi, nhưng cũng không cần cố tình làm ngược lại như thế chứ? Ấu trĩ quá!
“Chú ơi, phiền chú dừng xe trước cửa quán có biển hiệu màu vàng nhạt kia đi ạ.”
“Vâng.” Chú tài xế cẩn thận đánh lái sang, dừng xe vững vàng, một chiếc xe vệ sỹ đi theo sau cũng dần dừng lại.
“Bít tết và các món ăn ở đây cũng không tệ, mời phu nhân.”
Tài xế mở cửa xe, An phu nhân bước thẳng xuống xe, không thèm liếc nhìn Lâm Nhược lấy một cái.
Lâm Nhược nhún vai không để tâm, tự mở cửa xuống xe.
Hai người vừa vảo cửa, bồi bàn mặc áo gile âu phục vừa lịch sự vừa nhiệt tình bước tới đón tiếp: “Xin hỏi hai vị đi mấy người ạ?”
“Hai người. Có phòng riêng không?” Dáng vẻ này của An phu nhân chắc chắn là muốn nói chuyện với mình, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/77627/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.