Một câu đơn giản nhưng chàng không thế nào phản bác được!
Đúng vậy, nàng muốn làm thế nào đó cũng là chuyện của nàng.
Nếu là người khác, chàng có thể khép tội " ảnh hưởng hòa hảo hai nước" mà định tội hắn.
Nhưng, người đó lại là Vân Tử Lạc!
Là người con gái chàng yêu sâu sắc, cho dù hiện tại thế nào, thì chàng cũng không thể xóa được hình ảnh của nàng ra khỏi tâm trí mình được.
Nếu không, vì sao hằng đêm hình bóng xinh đẹp ấy luôn xuất hiện trong đầu chàng?Hằng đêm, trong mơ, chàng đều nhìn thấy nàng cười nàng khẽ nhíu mày? Vì sao khi thấy nàng nói chuyện với Sở Tử Uyên, dù chỉ là một câu, một câu không nói lên điều gì thì lòng chàng lại đau đớn đến như vậy.
Là vì, cho dù đó là gương mặt giống hệt người chàng cừu hận hơn mười năm, cho dù nàng là con gái của bà ta, thì chàng liệu có thể ngừng yêu nàng được không?
Nghĩ đến đây, toàn thân Nhiếp chính vương không khỏi run lên, chàng xoay người trở lại chỗ của mình, ngồi bên cạnh đống lửa, cách một đống lửa nhìn gương mặt tuyệt mĩ ở đối diện, trong lòng như lửa đốt.
Trước mắt chàng, như hiện lên hình cảnh gương mặt đau khổ của Cảnh Hoa vương phi, ngày ngày nhốt mình trong phòng khóc, nhớ đến những ngày chàng làm con tin bị nhốt ở hoàng cung Kỳ Hạ.
Ngày đó, bởi vì Nam Xuyên không người cai trị, chàng tuổi còn nhỏ không thể ngăn cản được những cơn tranh giành, vì vật chàng bị đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2021015/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.