"Đệ không biết rồi" Vân Tử Lạc liếc đệ ấy một cái, rồi nhẹ xoay cổ tay ngọc, một kim đao nhỏ liền xuất hiện trên tay phải.
"Dùng dao này để môt gà thực cũng quá lãng phí!" Nàng nói một câu, rồi tiếp tục dùng kim đam mổ bụng gà, sau đó dùng nước rửa sạch, rồi đem các loại gia vị tẩm ướp vào trong bụng con gà, nhẹ nhàng chà xát để gia vị ngấm đều.
Ngô Đại nghi ngờ hỏi: " Nhiều gia vị như vậy có ngon không?"
Hắn mặc dù biết Trương thúc, cũng đã đến Túy Vân lâu, nhưng lại chưa từng ăn thức ăn ở đó, người bình thường nấu ăn cũng không cho nhiều gia vị như vậy!
Huống chi đa phần ở đó đều là hương liệu, theo lý thì không dùng để nấu ăn, nhưng nhị tiểu thư lại cho nhiều như vậy!
Vân Tử Lạc liếc hắn, nàng cũng không thể giải thích rõ rằng mấy loại hương liệu này ở thời hiện đại là các loại gia vị cực phẩm được.
Mà bên này, mắt phượng của Nhiếp chính vương chưa từng rời khỏi nàng, lông mày xoắn chặt thành hình chữ đại,dường như không hiểu nàng đang làm gì.
Nửa canh giờ sau, mùi gà nướng thơm lừng lan cả sơn động.
Gà được đào lên, Vân Hạo là người xông lên đầu tiên, tay chân luống cuống rạch bỏ lớp lá xanh bên ngoài, bị nóng cứ phẩy phẩy tay.
"Chậm một chút, chậm một chút" Vân Tử Lạc mỉm cười nhắc nhở đệ ấy.
Đợi lúc hai người mở được lớp là bên ngoài ra, lập tức một trong xuất hiện một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2021013/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.